Slider 1
Slider 1
[Gương Vãng Sanh]: Lâm Chung Gặp Pháp Môn Tịnh Độ Ba Ngày Được Vãng Sanh.
[Gương Vãng Sanh]: Lâm Chung Gặp Pháp Môn Tịnh Độ Ba Ngày Được Vãng Sanh.
[Gương Vãng Sanh]: Lâm Chung Gặp Pháp Môn Tịnh Độ Ba Ngày Được Vãng Sanh.

[Gương Vãng Sanh]: Lâm Chung Gặp Pháp Môn Tịnh Độ Ba Ngày Được Vãng Sanh.     

Trong kinh A-di-đà ghi: “Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhân nào, nghe nói Phật A-di-đà, chấp trì danh hiệu, hoặc một, hoặc hai, hoặc ba ngày… Người đó khi mạng chung, tâm không điên đảo, liền được vãng sanh về cõi nước Cực Lạc của Đức Phật A-di-đà”.

Đoạn kinh văn trên đã được chứng thật qua câu chuyện ngay trước mắt tôi.

Ông láng giềng bên trái nhà tôi, tên Lưu Trạch Cao, 73 tuổi. Cha mẹ qua đời khi ông vừa mới lên bốn tuổi nên ông ở với người chú. Mới lên sáu tuổi, ông đã phải ra đồng làm việc, không được đi học. Ông lớn lên trong hoàn cảnh gian truân khổ nhọc như vậy. Về già, ông theo con của ông vào thành phố sinh sống, lúc ấy, ông mắc bệnh ung thư trực tràng đã hơn bốn năm.

Sáng sớm ngày 05 tháng 5 năm 2001, ông bắt đầu niệm Phật, đến 08 giờ 10 phút tối ngày 07 tháng 5 thì vãng sanh. Sau khi vãng sanh, sắc mặt ông vẫn như còn sống, toàn thân mềm mại, khiến mọi người cảm thán, cùng khen ngợi Phật lực không thể nghĩ bàn, chỉ niệm Phật ba ngày liền được vãng sanh về cõi nước An Lạc.

Trước đó vài năm, tôi đã từng nhiều lần khuyên ông niệm Phật, nhưng ông chẳng chịu nghe, còn nói là niệm không được.
Vào sáng sớm ngày 05 tháng 5, tôi đi ngang qua trước cửa nhà ông, vợ ông kéo tôi lại và nói:
- Ông nhà tôi sắp chết rồi, năm ngày qua chẳng ăn gì cả, chỉ uống nước lọc.

Tôi liền ghé vào thăm ông và khuyên:
- Ông sống ở thế gian đã chịu đủ mọi thứ khổ nhọc trên đời rồi, bây giờ ông phải đến thế giới khác. Sau khi chết, ông muốn đi làm ma hay là muốn đi làm Phật? Nếu làm ma, xuống địa ngục, đau khổ còn nhiều hơn ở thế gian này; nếu làm Phật, thì đến thế giới Cực Lạc của Đức Phật A-di-đà, ở đó ông sẽ vĩnh viễn lìa khổ được vui, không còn chịu khổ nữa. Làm sao để đến được đó? Chỉ cần niệm Phật thì có thể đến.

Ông nói:
- Tôi chỉ sợ tôi không có phần phước đó!
Tôi nói:
- Phật A-di-đà sắp xếp cho tôi và ông là láng giềng của nhau, hướng dẫn ông niệm Phật vãng sanh, đó là phước phần của ông đó.

Ông nói:
- Được! Thế thì tôi niệm Phật.
Tôi liền lấy máy niệm Phật đến, ban đầu để trong phòng khách, tôi hỏi ông có muốn nghe không. Ông bảo muốn nghe, đồng thời bảo tôi đem máy niệm Phật đến phòng ông, tôi bảo ông niệm Phật theo tiếng niệm trong máy, ngày đêm không ngừng, và nói:
- Nếu ông không đủ sức lực niệm ra tiếng, thì niệm thầm theo cũng được.

Ông nói:
- Vâng!
Tôi lại về nhà thỉnh một tấm hình Phật đến, nói với ông:
- Đây là Phật A-di-đà, nếu Ngài ấy đến rước thì ông hãy đi, kẻ khác đến rước ông nhất định đừng đi nhé!

Ông nói:
- Được rồi! Tôi nghe theo anh vậy.
Tôi đặt hình Phật trên chiếc bàn để trước giường ông. Một lát sau, ông bảo vợ dùng băng keo trong dán hình Phật bên trong mùng đối diện với ông, ông nói như vậy sẽ nhìn thấy Phật rõ ràng hơn.

Ngày thứ nhì (06/5), vợ và con ở trong phòng ông nói chuyện, ông bảo:
- Các người nói chuyện thì ra ngoài mà nói, tôi muốn nghe tiếng niệm Phật.

Buổi chiều ngày thứ ba (07/5), người con gái thấy cha mình có vẻ như sắp lìa trần, liền bật khóc. Ông bảo:

- Con đừng khóc! Con mà khóc lỡ Phật A-di-đà không đến rước ba thì sao?
Thế là con gái ông không dám khóc nữa.

Đến khoảng 7 giờ 55 phút tối, tôi lại qua nhà ông, thấy ông lúc này đã không còn nói chuyện được nữa, tôi liền nói với ông:
- Nếu Phật A-di-đà đến rước thì ông cứ đi đi! Ở thế giới này khổ lắm, đến chỗ của Phật A-di-đà rồi thì mọi việc đều tốt đẹp cả.
Một lát sau, 8 giờ 10 phút, tim ông ngừng đập, sắc mặt tươi tắn, toàn thân mềm mại, cho đến ngày 10 tháng 5 trước lúc hỏa táng, vẫn như thế.

Hôm sau ngày ông vãng sanh (08/5), tôi thông báo các liên hữu lân cận đến trợ niệm tiễn ông một đoạn, họ đều nói:
- Quả thật Phật lực không thể nghĩ bàn, lần này chúng ta thật sự tận mắt chứng kiến một người mà ‘nhược nhất nhật, nhược nhị nhật, nhược tam nhật…’ (hoặc một ngày, hoặc hai ngày, hoặc ba ngày…), chỉ niệm Phật ba ngày đã được vãng sanh.

Nam Mô A Di Đà Phật!
(Ngày 15 tháng 5 năm 2001, Hàn Phước Tuấn ghi)
Trích từ Một trăm truyện niệm Phật cảm ứng
Pháp sư Huệ Tịnh - Tịnh Tông
Diệu Mỹ dịch